Đó là sự thật mà chúng ta không thể tránh khỏi. Trước khi điều đó xảy ra, chúng ta hãy chắc chắn rằng chúng ta đã tận hưởng những thời gian bên cạnh họ và tạo dựng những kỷ niệm đáng nhớ. Bằng cách đọc sách, chúng ta có thể khám phá thế giới, nâng cao tri thức và lan tỏa yêu thương. Đó chính là lý do tại sao tiểu mục Review Sách của Trường Việt Nam ra đời.
Tại tiểu mục này, chúng tôi đã đúc kết những tác phẩm đáng đọc, từ tiểu thuyết văn học cổ điển cho đến những cuốn sách thực tế, kỹ năng sống và phát triển cá nhân. Chúng tôi hi vọng rằng sẽ giúp bạn tìm được những đầu sách thật sự ý nghĩa và giá trị trong cuộc sống. Hãy cùng chúng tôi khám phá và chia sẻ những khoảnh khắc đặc biệt này, trước khi chúng ta phải lòng tụng tạ các bậc cha mẹ trong tương lai.
Tình thân không bao giờ phai, món quà vô giá từ cuộc sống này chính là tình cảm từ những đấng sinh thành. Cùng lắng nghe 21 câu chuyện từ “Có một ngày, bố mẹ sẽ già đi” để thấu hiểu sự đời, tạo thêm một chút rung cảm, sự tinh tế cho trái tim để chúng ta có thể đối xử thật tốt với bố mẹ và gia đình nhỏ của chính mình.
Giới thiệu về sách
Mỗi người chúng ta đều là một con chim làm tổ trên cây, bố mẹ chính là cây cổ thụ. Cây che nắng cháy gió mưa, che chở chim non đến khi đủ lông đủ cánh.
Nhưng chim non luôn hướng tới bầu trời, tò mò về thế giới chưa biết. Chim non lớn lên sẽ rời khỏi tổ, thỉnh thoảng lại biến mất, nhưng cây không thể đi theo, chỉ biết yên lặng chờ đợi nơi chốn cũ.
Tiếng nói của bố mẹ là tiếng lá cây xào xạc trong gió, mái tóc bạc của bố mẹ là vòng tuổi được khắc bởi thời gian.
Cây vẫn chờ chốn cũ, đợi cánh chim mỏi quay về, hết thảy xem như trời yên biển lặng, nhưng vòng tuổi mãi mãi luôn thay đổi.
…
Hôm nay, đã đến lúc về nhà.
“Có một ngày, bố mẹ sẽ già đi” gồm 21 câu chuyện về tình thân từ 21 tác giả. Cuốn sách được viết bằng ngôn từ gần gũi, mộc mạc cùng những câu chuyện hết sức bình dị từ cuộc sống, trải nghiệm chân thật của các tác giả. Bạn đọc có thể nhìn thấy chính mình qua những trang sách của “Có một ngày, bố mẹ sẽ già đi”.
Cảm nhận về sách
Rồi một ngày bố mẹ sẽ gìa đi
Thời gian có lúc như chiếc kính lúp, rất nhiều chi tiết chúng ta từng không để ý, giờ lần lượt được phóng đại, rõ ràng đến mức đáng sợ. Mỗi lần phóng đại là một lần hành hạ, giúp tôi cảm nhận rõ hơn tình yêu của bố, cũng thấy rõ hơn sự vô tâm hời hợt của mình.
Tình thân luôn là tình cảm đặc biệt với chúng ta nhưng chưa chắc rằng mỗi người chúng ta đều trân quý nó một cách vô điều kiện. Không ít người vì cuộc sống quá đỗi bận rộn mà ngó lơ đi những thành viên trong gia đình, có thể thứ tình cảm không bị ràng buộc bởi bất cứ điều kiện gì từ bố mẹ như những điều hiển nhiên. Chúng ta dễ bị cuốn theo lối sống hiện đại mà bỏ quên những người quan trọng, để đến khi thời gian khiến mái tóc họ bạc dần đi mới làm thức tỉnh tình cảm dành cho đấng sinh thành bấy lâu nay bị ta bỏ quên ở một góc nhỏ nào đó trong tim. Tuyệt nhiên, thứ giết chết con người không phải là thời gian, mà chính là sự hời hợt ta đã dành cho những người thân yêu. Không ai trong chúng ta có quyền lựa chọn số mệnh cho mình nên hãy trân trọng khoảng thời gian được ở bên cạnh bố mẹ, dành thật nhiều tình cảm cho họ khi còn có thể bởi cuộc sống này vô thường lắm. Hạnh phúc chẳng ở đâu xa xôi để bạn dốc sức kiếm tìm đâu, hạnh phúc là khoảng thời gian này, bạn đang vui vẻ bên cạnh những người thân yêu, cùng họ tạo nên những khoảnh khắc ý nghĩa nhất trong đời.
Nhiệm vụ của cái chết là chiếu sáng, là ngẫm lại những tình cảm và sự vật ẩn giấu giữa khe hở thời gian. Sống chết của người phàm nhắc nhở tôi rằng: Chúng ta chính là khởi đầu, là quá trình và cũng là điểm kết
Hối hận chắc chắn là cảm xúc tột cùng của đau đớn trong đời, không ai trong chúng ta lại muốn sống trong dằn vặt cả. Cuộc sống vốn dĩ vô thường, những thứ trước mắt nếu không trân trọng có thể một ngày nào đó nó sẽ khiến bạn đau đớn vô cùng. Nếu có thể đừng để nỗi buồn, nước mắt vướng trên đôi mắt của cha, mẹ chúng ta bởi họ đã đủ cực khổ để có lo cho cuộc sống của chúng ta rồi. Đừng tiếc thời gian bên cạnh những người thân, đến một ngày bạn sẽ hiểu ra những nỗi lòng của họ khi bạn trở thành cha, mẹ.
Sự giáo dục đầu tiên mà chúng ta tiếp nhận trong đời đến từ ngôi nhà của chính mình
“Cuộc sống gian khổ, dù cần cù làm việc cũng chỉ đủ sống qua ngày, bất cứ sự hưởng thụ nào cũng sẽ khiến cuộc sống khó khăn hơn. Bố muốn xóa bỏ hoàn toàn sự lười biếng trong tư tưởng các con, để chúng tôi sớm hiểu chuyện, sớm biết rõ khó khăn của cuộc sống”
Không cần trường, lớp hay sách vở thì bố mẹ cũng có một cách giáo dục chúng ta thật đặc biệt. Giai đoạn ấu thơ hay tuổi dậy thì hầu hết chúng ta đều có thời gian ở cạnh bố mẹ nhiều hơn khoảng thời gian tốt nghiệp cấp ba sau đó. Đây cũng là những giai đoạn quan trọng giúp chúng ta hình thành tính cách, nhân sinh quan. Sự giáo dục của bố mẹ luôn mang những hình thức rất đặc biệt mà chỉ sau này trưởng thành và nhìn lại chúng ta mới thấm thía những bài học vô giá đó. Hãy biết ơn họ vì những bài học dạy bạn làm người nhé.
“Có lẽ mẹ cho rằng bố đứng thẳng lưng trông sẽ đẹp hơn, nhưng mẹ không biết sống lưng còng của bố là dấu vết của cả đời cần cù mệt nhọc, nó như một ký hiệu đặc thù, in dấu thật sâu trong lòng con cái”
Bạn có để ý đến từng nếp nhăn trên khuôn mặt của bố mẹ, chiếc lưng gù, mái tóc đã bạc đi nhiều vì sớm hôm tần tảo chưa? Không ai có thể chạy trốn được quy luật của đất trời về việc một ngày nào đó mình sẽ già, yếu đi nhưng hãy tinh tế quan sát và dành cho họ những sự quan tâm nhất định vì có thể những dấu vết về chiếc lưng còng kia chính là sự cố gắng họ hy sinh cả cuộc đời để dành lấy những điều tốt đẹp cho bạn. Một chút quan tâm, sẻ chia chân thành từ bạn cũng khiến họ có thể vui vẻ rồi.
Lời kết
Thời gian sẽ lấy đi mọi thứ của ta, duy nhất tình cảm là điều sẽ còn mãi trong trái tim, trong từng khoảnh khắc ta đã trân trọng để tận hưởng nó một cách trọn vẹn. Sẽ không một ai đối tốt với bạn như bố mẹ đâu, nên hãy yêu thương họ khi còn có thể bởi “Có một ngày, bố mẹ sẽ già đi”